101 câu chuyện Thiền (101 Zen Stories) – Đường bùn

Đường bùn

 

Tanzan và Ekido đi chung với nhau trên con đường bùn lầy. Mưa đang rơi nặng hạt.

Đến một khúc quanh, họ gặp một cô gái xinh xắn mặc Kimono và mang đai lưng, không vượt qua ngã tư được.
“Đi, cô em,” Tanzan nói ngay. Bế cô gái trên đôi tay, thiền sư mang cô qua vũng bùn.

Ekido chẳng hề nói một lời nào nữa, cho đến tối khi họ sắp đến chùa tạm nghỉ. Ekido không còn nhịn được. “Người tu hành chúng ta không kề cận phụ nữ,” Ekido nói với Tanzan, “nhất là các cô gái trẻ và đẹp. Nguy hiểm. Sao thầy làm vậy?”

“Thầy bỏ cô ấy xuống đằng đó rồi,” Tanzan nói. “Con còn bế cô ấy sao?”

(Trần Đình Hoành dịch)

*

Lời bình

Câu chuyện này nói về sự chấp trước và buông bỏ.

Tanzan sẵn sàng giúp cô gái vượt qua vũng bùn mà không bận tâm đến quy tắc cứng nhắc về việc một nhà sư không nên tiếp xúc với phụ nữ. Ông làm điều cần làm trong khoảnh khắc đó, rồi buông xuống ngay lập tức. Trong khi đó, Ekido dù không hề chạm vào cô gái, nhưng tâm trí anh ta lại vướng mắc mãi về chuyện này, thậm chí đến tối vẫn chưa buông bỏ được.

Câu nói cuối cùng của Tanzan “Thầy bỏ cô ấy xuống đằng đó rồi, con còn bế cô ấy sao?” như một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng sự bám chấp vào những suy nghĩ và định kiến đôi khi còn nguy hiểm hơn cả hành động. Một người tu hành thực sự không chỉ rèn luyện hành động bên ngoài mà quan trọng hơn là phải buông bỏ được những vướng bận trong tâm.

Viên Ngọc Quý.

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *