101 câu chuyện Thiền (101 Zen Stories) – Phép lạ thật

Phép lạ thật

 

Khi Bankei đang giảng thuyết tại chùa Ryumon, một sư Chân Tông, tin rằng có thể được cứu độ nhờ niệm phật Adiđà liên tục, ganh tị với Bankei vì đông người nghe Bankei và muốn cãi nhau với thiền sư.
Bankei đang giảng bài nửa chừng thì vị sư này xuất hiện, và làm rộn đến nỗi Bankei phải ngưng giảng và hỏi điều gì gây ồn ào.

“Tổ sư của tông chúng tôi,” vị sư nói, “có những quyền lực mầu nhiệm đến nỗi tổ cầm cây cọ đứng bên này sông, người phụ tá cầm tờ giấy đứng bên kia sông, và tổ viết thánh hiệu Adiđà trên tờ giấy, xuyên qua không gian. Ông có làm được phép lạ như thế không?

Bankei trả lời nhẹ nhàng: “Có lẽ con chồn của ông có thể làm xảo thuật đó, nhưng đó không phải cung cách của Thiền. Phép lạ của tôi là khi tôi đói tôi ăn, và khi tôi khát tôi uống.”

(Trần Đình Hoành dịch)

*

Lời bình:

Bankei không tranh luận, cũng không chứng minh quyền năng của mình. Ông chỉ đơn giản trả lời bằng một sự thật hiển nhiên: “Khi tôi đói tôi ăn, khi tôi khát tôi uống.” Đây chính là phép lạ thật – sống trọn vẹn với khoảnh khắc hiện tại, hòa hợp với tự nhiên và nhu cầu của chính mình.

Câu chuyện cho thấy sự đối lập giữa hai cách tiếp cận tâm linh: một bên đặt niềm tin vào những điều huyền diệu bên ngoài, một bên hướng về sự đơn giản và trực nghiệm trong cuộc sống thường ngày. Trong Thiền, không có gì huyền bí hay siêu nhiên, mà chỉ có sự tỉnh thức và an nhiên trước thực tại.

Phép lạ không nằm ở những biểu diễn phi thường, mà nằm ở chỗ ta có thể sống trọn vẹn, chân thật, tự tại từng giây phút của đời mình.

Viên Ngọc Quý.

Bạn có thể chia sẻ bài viết qua:

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *