Bài thơ “Vội” – Thích Tánh Tuệ

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhoà
Vội vàng sum họp, vội chia xa
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già

Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc, vội buông lơi
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa
Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra
“Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ, vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai giác lộ bàn chân vội
“Hoả trạch” bước ra, dứt não nề…

Thích Tánh Tuệ

P/s:

Bài thơ 4 khổ, 20 câu, “Vội” có mặt ở 14 câu với 33 chữ. Vội đến, vội đi, vội ăn, vội nói, vội thở, vội nhớ, vội quên, vội cười, vội khóc, vội thương, vội ghét… “Vội” khiến cho ta cảm giác như đời người là một sự hối hả, quay cuồng.

Không có gì đến với ta một cách tự nhiên, không có vội thì sao biết nhàn, không chia sẻ nỗi buồn thì sao có thể đón nhận được niềm vui, không trải qua bất hạnh thì hiểu sao được thế nào là hạnh phúc. “Cuộc đời là biển cả, ai không bơi sẽ chìm”. Nó là bản chất rất thật của đời sống này.

Và điều quan trọng là trong sự hổi hả, quay cuồng của cuộc đời, ta vẫn biết rằng ta đang “Vội” và ta cũng có thể cảm nhận được sự bình yên, hạnh phúc đến từ những điều giản dị có mặt quanh ta như một bông hồng đang nở ngoài hiên, như ánh trăng in trong đáy nước. Và rồi không sợ mình “Vội” chỉ sợ rằng mình “Vội” mà mình không biết mình đang “Vội” mà thôi./.

Bạn có thể xem thêm “Thôi kệ” – một trong những bài thơ hay của Thích Tánh Tuệ

Hưng Hòa

Bạn cũng có thể thích..

1 Bình luận

  1. Quá hay cho câu cuối: “không sợ mình “Vội” chỉ sợ rằng mình “Vội” mà mình không biết mình đang “Vội” mà thôi./.”. 10 điểm!!!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *