Lư hương
Một phụ nữ ở Nagasaki tên Kame là một trong số rất ít nghệ nhân làm lư hương ở Nhật. Mỗi lư hương là một tác phẩm nghệ thuật, chỉ đặt trong phòng trà, trước bàn thờ gia đình.
Trước Kame, bố của chị đã là một nghệ nhân như vậy, và Kame rất mê uống rượu. Chị cũng hút thuốc và giao tiếp với đàn ông thường xuyên. Khi nào có được ít tiền, chị làm tiệc mời nghệ sĩ, thi sĩ, thợ mộc, lao động, đàn ông đủ mọi ngành nghề chính cũng như nghề tay trái. Nhờ giao thiệp với đàn ông, Kame triển khai các thiết kế nghệ thuật của chị.
Kame làm việc rất chậm, nhưng khi một tác phẩm đã xong nó luôn luôn là một đại tác phẩm. Các lư hương của chị được qúy trọng trong các gia đình mà phụ nữ không bao giờ uống rượu, hút thuốc, hay giap tiếp tự do với đàn ông.
Có một lần thì trưởng thành phố Nagasaki nhờ chị làm một lư hương cho ông. Chị trì hoãn cả nửa năm. Rồi thị trưởng được thăng chức vào một chức vụ tại một thành phố khác, đến thăm chị. Ông hối chị khởi sự làm lư hương cho ông.
Cuối cùng cũng tìm ra hứng khởi, Kame làm lư hương. Sau khi hoàn tất, chị đặt nó trên bàn. Ngắm nghía thật lâu và cẩn thận. Chị hút thuốc và uống rượu trước nó như là trước mặt bạn bè. Chỉ quan sát nó cả ngày.
Cuối cùng, cầm cái búa, chị đập nó thành từng mảnh vụn. Chị thấy nó không được hoàn toàn như tâm chị đòi hỏi.
(Trần Đình Hoành dịch)
*
Lời bình:
Kame không chỉ là một nghệ nhân mà còn là một con người tự do, sống đúng với bản ngã và đam mê của mình. Chị không bị ràng buộc bởi những khuôn mẫu xã hội, cũng không chiều chuộng sự vội vã hay áp lực từ người khác. Câu chuyện về Kame không chỉ nói về sự cầu toàn trong nghệ thuật mà còn nhấn mạnh một triết lý sâu sắc: cái đẹp thực sự không nằm ở việc thỏa mãn mong đợi của người khác, mà nằm ở sự chân thành với chính mình.
Hành động đập vỡ lư hương của Kame có thể khiến nhiều người tiếc nuối, nhưng đó chính là dấu ấn của một nghệ nhân thực thụ – người không chấp nhận điều chưa hoàn hảo, ngay cả khi nó đã rất gần với sự hoàn mỹ. Sự tận tâm ấy cũng giống như con đường Thiền: không có đích đến cuối cùng, mà chỉ có sự tỉ mỉ, kiên trì và trung thực với chính mình.
Viên Ngọc Quý.