Chẳng có gì hiện hữu
Yamaoka Tesshu, lúc còn là một thiền sinh trẻ, thăm hết thiền sư này đến thiền sư nọ. Chàng đến thăm Dokuon ở chùa Shokoku.
Muốn chứng tỏ là mình đã ngộ, Yamaoka nói: “Tâm, Phật, và mọi sinh linh, rốt cuộc, đều không hiện hữu. Bản chất thật của mọi hiện tượng là không. Không có đạt đạo, không có ảo ảnh, không có thánh nhân, không có phàm phu. Không có bố thí, không có nhận bố thí.”
Dokuon, đang hồi hút thuốc yên lặng, chẳng nói gì. Đột nhiên Dokuon lấy ống píp tre đánh Yamaoka. Chàng thiền sinh tức giận.
“Nếu không có gì hiện hữu,” Dokuon thắc mắc, “vậy thì cơn giận này đến từ đâu?”
(Trần Đình Hoành dịch)
*
Lời bình:
Lý thuyết suông không phải là giác ngộ. Yamaoka nói về “tánh Không” nhưng vẫn bị cảm xúc chi phối đó chính là mâu thuẫn của anh ta. Dokuon không giảng giải dài dòng, chỉ bằng một cú đánh, ông khiến Yamaoka đối diện với sự thật: nếu thực sự không có gì hiện hữu, thì cơn giận đến từ đâu?
Đừng chỉ nói về “vô ngã” hay “tánh Không”, mà hãy thực sự sống với nó. Hiểu biết mà không thực chứng thì chỉ là ảo tưởng.
Viên Ngọc Quý.