101 câu chuyện Thiền (101 Zen Stories) – Mưa hoa

Mưa hoa

 

Tu-bồ-đề là đệ tử của Phật Thích Ca. Sư có thể hiểu được uy lực của Không, quan điểm rằng không có gì hiện hữu ngoại trừ trong liên hệ chủ quan và khách quan của nó.
Ngày nọ Tu-bồ-đề đang ngồi dưới gốc cây, trong trạng thái hoàn toàn của Không, hoa bắt đầu rơi quanh ông.

“Chúng tôi ca ngợi ngài về đàm luận của ngài về Không,” các vị Phạm thiên thì thầm với ông.

“Nhưng tôi đâu có đàm luận gì về Không,” Tu-bồ-đề nói.

“Ngài đã chẳng đàm luận gì về Không, chúng tôi đã chẳng nghe gì về Không,” các Phạm thiên trả lời. “Đó chính là Không.” Và hoa rơi trên Tu-bồ-đề như mưa.

(Trần Đình Hoành dịch)

*

Lời bình:

Chân lý sâu xa không nằm trong lời nói mà trong sự chứng ngộ. Khi tâm hoàn toàn hòa vào cái Không, không cần tranh biện, không cần diễn giải chính sự tĩnh lặng đã là minh chứng. Và vũ trụ sẽ tự ca ngợi điều đó.

Viên Ngọc Quý.

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *