Tính nóng
Một thiền sinh đến than phiền với Bankei: “Thưa thầy, con có tính nóng không trị được. Làm sao để con sửa nó.”
“Con có một cái thật lạ,” Bankei trả lời. “Đưa cho thầy coi cái con có.”
“Ngay bây giờ thì con không đưa cho thầy coi được,” thiền sinh trả lời.
“Khi nào thì con cho thầy coi được?” Bankei hỏi.
“Nó đến bất chợt,” thiền sinh trả lời.
“Vậy thì,” Bankei kết luận, “nó nhất định không phải bản tính thật của con. Nếu nó là bản tính thật, thì con có thể cho thầy coi bất kỳ lúc nào. Khi con sinh ra con không có nó, và cha mẹ con không cho con cái đó. Hãy nghĩ lại xem.”
(Trần Đình Hoành dịch)
*
Lời bình:
Cơn nóng giận không phải là bản chất thật sự của con người, mà chỉ là một phản ứng tạm thời. Nếu nó không phải thứ ta có thể kiểm soát hay giữ lại mãi, thì cũng không có lý do gì để xem nó như một phần cố hữu của bản thân. Nhận ra điều này, ta có thể buông bỏ sự bám víu vào tính nóng, không để nó chi phối mình.
Viên Ngọc Quý.