Thơ tặng cha
Mao Trạch Đông (1893 – 1976)
Con đây lập chí rời quê
Học hành chưa đạt không về chốn xưa
Chôn xương đâu chẳng là vừa
Trời cao biển rộng có thừa lòng ta.
*
Tỏ nỗi lòng
Vương Hàn (Đường) (? – ?)
Năm xưa trung thành hy sinh vì đất nước, chẳng hề sợ máu chảy đầu rơi.
Như nay thiên hạ đã một màu cờ, giang sơn lại dựa vào ai?
Đại nghiệp chưa thành, thân đã rệu rã, tóc bạc màu.
Anh, tôi, thời chúng ta, tâm nguyện bao đời, thả trôi theo dòng nước về đại dương xa?
— Trích từ “Mao Trạch Đông thi từ tập”
Bài viết bạn có thể quan tâm: 365 ngày cho cuộc lữ hành – Trải nghiệm từ kinh điển Phật giáo và văn học Trung Hoa- Lời tựa của Đại sư Tinh Vân