Bài thơ ở ẩn trên núi
Quán Hưu (Đường) (832 – 912)
Phù hoa bọt nước xưa nay
Sóng trào cuộn chảy tháng ngày chẳng ngưng
Cung hoan Ngô chúa đã từng
Hán vương vườn cũ một rừng cỏ thu.
Bạc vàng như thể phù du
Da bồi tóc bạc cương nhu rõ ràng
Biết đủ thời chẳng trách than
Hương trời ngoại cảnh rộng đàn tiêu dao.
Sương sớm phủ cánh loan đào
Nhàn lê chân bước hướng vào non tây
Tâm như sen ấy sạch thay
Luyến lưu chi nữa thân này cây khô.
Mây khói khiến để già nua
Tuyết tan vách núi vượn vừa hú vang
Chẳng mong rộng tựa mây ngàn
Đào hoa khắp lối thênh thang xuân về.
— Trích từ “Toàn Đường thi”
*
Điều ẩn giấu bên trong
Thạch Đào (Minh) (1630 – 1708)
Một lá cây thời một tịnh thanh
Diệu hương hoa ấy ngát trong lành
Tin tức chỉ dường như thế đó
Ẩn dấu bên trong tỏ sạch sanh.
— Trích từ “Trúc thạch mai lan đồ”
Bài viết bạn có thể quan tâm: 365 ngày cho cuộc lữ hành – Trải nghiệm từ kinh điển Phật giáo và văn học Trung Hoa- Lời tựa của Đại sư Tinh Vân