Diễn văn nhậm chức của vị Tổng thống đầu tiên nước Mỹ – George Washington

George Washington (22/02/1732 – 14/12/1799)

George Washington là nhà lãnh đạo chính trị và quân sự có ảnh hưởng lớn đối với lịch sử Hoa Kỳ từ năm 1775 đến năm 1799. Ông đã lãnh đạo đất nước chiến thắng Vương quốc Anh trong cuộc Cách mạng Mỹ với tư cách là Tổng Tư lệnh Lục quân Lục địa (năm 1775–1783), giám sát quá trình xây dựng Hiến pháp Hoa Kỳ năm 1787.

Với tư cách là người được Quốc hội nhất trí chọn lựa làm Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ (1789–1797), ông đã kiến tạo nên hình dáng và lễ nghi cho mô hình chính phủ được sử dụng cho đến nay, ví dụ như hệ thống nội các và buổi lễ đọc diễn văn nhậm chức của tân Tổng thống. Với tư cách là Tổng thống, ông đã xây dựng một chính phủ mạnh mẽ và giàu có về tài chính, đưa đất nước tránh được chiến tranh, dập tắt các cuộc nổi loạn và chiếm được sự đồng thuận của người dân. Ông được coi như vị Cha già của dân tộc Mỹ.

Washington sinh trưởng trong tầng lớp quý tộc nhỏ thuộc bang Virginia. Là một nhà lãnh đạo bẩm sinh, mạnh mẽ, can đảm và dũng cảm trong chiến đấu, Washington nhanh chóng trở thành một sĩ quan cao cấp của các lực lượng thuộc địa, từ 1754 đến 1758, trong suốt những giai đoạn đầu của cuộc chiến tranh chống người da đỏ bản địa và người Pháp (French and Indian War).

Với những tố chất thiên tài trong nghệ thuật quân sự cùng kinh nghiệm chỉ huy địa phương quân tại Virginia, ông trở thành tổng tư lệnh Lục quân Lục địa chỉ huy quân đội. Dưới sự lãnh đạo của Washington, các lực lượng cách mạng đánh bại hai binh đoàn chính của Anh tại Saratoga năm 1777 và Yorktown năm 1781.

Washington trở thành Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ vào năm 1789. Washington có tư tưởng về một quốc gia hùng mạnh và vĩ đại, được xây dựng trên những nền tảng của nền cộng hòa, sử dụng sức mạnh của liên bang. Ông sử dụng chính phủ cộng hòa để cải thiện hạ tầng cơ sở, mở rộng lãnh thổ phía tây, lập ra một trường đại học quốc gia, khuyến khích thương mại, tìm nơi xây dựng lên một thành phố thủ đô (sau này được gọi là Washington, D.C.), giảm thiểu những sự căng thẳng giữa các vùng và vinh danh tinh thần chủ nghĩa quốc gia.

Washington đã trở thành một hình tượng quốc tế đối với phong trào giải phóng dân tộc và chủ nghĩa quốc gia. Hình ảnh của ông được đặc biệt ngưỡng mộ tại Pháp và châu Mỹ Latin. Các học giả lịch sử luôn xếp ông là một trong số những tổng thống vĩ đại nhất của nước Mỹ.

Diễn văn nhậm chức nhiệm kỳ đầu tiên của Tổng thống George Washington (ngày 30 tháng 04 năm 1789)

Thưa các Thượng Nghị sĩ và Hạ Nghị sĩ,

Trong tất cả những biến cố thăng trầm của cuộc đời, chưa có sự kiện nào khiến tôi băn khoăn và lo lắng hơn việc nhận được thông báo của các ngài vào ngày 14 tháng này. Một mặt, Tổ quốc đã cất tiếng gọi mời, đưa tôi ra khỏi cuộc sống ẩn dật mà tôi đang ẩn nấp an toàn.

Tất nhiên, bản thân tôi không bao giờ có thể nghe được tiếng gọi đó của Tổ quốc nếu như không có trong lòng những hy vọng chân thành, niềm xác quyết và mong muốn được quay trở lại với những ngày sống khoáng đạt và có ích hơn.

Mặt khác, tầm quan trọng và mức độ khó khăn của trọng trách mà Tổ quốc đặt lên vai tôi chắc chắn là quá đủ để đánh thức trong những công dân hiểu biết và từng trải của đất nước này nỗi nghi ngờ vào phẩm chất, năng lực của một người (như tôi), nhưng cũng không thể lấn át được sự thất vọng của chính tôi khi nhận thức rõ về sự thiếu hụt, kém cỏi của bản thân.

Trong cuộc giằng xé nội tâm, tất cả những gì tôi dám quả quyết chính là sự nhìn nhận chính xác về trách nhiệm của bản thân, thông qua quá trình tìm hiểu mọi tình huống có thể ảnh hưởng tới việc thực hiện trọng trách đó.

Tôi cũng hy vọng rằng, trong khi thực hiện nhiệm vụ này, nếu tôi bị tác động quá nhiều bởi những sự kiện đã diễn ra trước đó hoặc bởi sự đa cảm khi tin tưởng tuyệt đối vào đồng bào mình hay cảm giác nản chí trước những nhiệm vụ nặng nề, lỗi lầm đó sẽ được giảm nhẹ nếu xem xét tới những động lực làm tôi lạc lối. Đồng thời, hậu quả của những lỗi lầm đó sẽ được Tổ quốc chúng ta đánh giá với một chút thiên vị vốn đã được hình thành.

Với ấn tượng về những gì mà mình đã có tuân theo mệnh lệnh của công chúng, để khắc phục những khó khăn hiện tại, tôi nghĩ điều thích hợp nhất trong hành động chính thức đầu tiên của mình là tha thiết khẩn cầu Chúa – Người tạo ra quy luật cho vũ trụ, người điều khiển hội đồng của mọi quốc gia, người có thể giúp con người bù đắp những khiếm khuyết của mình – ban phúc lành cho tự do và hạnh phúc của người Mỹ bằng một chính phủ được thiết lập bởi chính họ vì những mục đích thiết yếu, một chính phủ có thể sử dụng mọi công cụ để đi tới thành công, phân chia nhiệm vụ cho từng chức năng.

Tôi cam đoan rằng lòng tôn kính mà các bạn gửi đến Đấng Sáng Tạo tạo ra những lợi ích chung và riêng không ít hơn lòng tôn kính của tôi cũng như không ít hơn của bất kỳ đồng bào nào của chúng ta. Không có ai bị ép buộc phải bày tỏ lòng biết ơn và quý mến đối với Bàn tay Vô hình đã làm được nhiều việc hơn bất cứ người dân Mỹ nào.

Những bước xây dựng một quốc gia độc lập của người Mỹ khác xa với các ví dụ điển hình về những cơ quan mà Chúa từng khai mở. Những thay đổi mang tính cách mạng được tiến hành trong hệ thống của chính phủ liên hiệp hiện nay là kết quả của những cuộc đấu tranh thầm lặng và sự ủng hộ của quần chúng, cho nên nó rất khác biệt với hình thức chính phủ được thành lập không dựa vào lòng biết ơn thiêng liêng dành cho Chúa.

Xuất phát từ cuộc khủng hoảng hiện tại, tư tưởng đó đã tạo ấn tượng mạnh trong tôi. Tôi tin các ngài sẽ đồng tình với tôi rằng, tân chính phủ tự do sẽ không chịu ảnh hưởng của bất kỳ điều gì và sẽ hoạt động với nhiều triển vọng tốt đẹp.

Trong điều khoản về thành lập hệ thống cơ quan hành pháp, nhiệm vụ của Tổng thống là “khuyến nghị với các ngài những cách thức mà Tổng thống cho là cần thiết và thích hợp”.

Tôi sẽ đối mặt với những tình huống cần đến sự giúp đỡ của các ngài trong việc xem xét hoàn cảnh, lục tìm trong hiến chương lập pháp cách thức để xác định quyền lực và các chi tiết khác cần phải chú ý. Trong những trường hợp này, việc cùng nhau xem xét vấn đề sẽ thích hợp hơn nhiều so với việc đưa ra những đánh giá cá nhân. Quá trình đó là sản phẩm của sự cống hiến, phụ thuộc vào tài năng, tính chính trực, lòng yêu nước, tôn vinh những phẩm hạnh đã được tạo ra và kế tục.

Một mặt, trong những phẩm hạnh đáng kính đó, tôi chắc chắn rằng, các định kiến địa phương, sự ràng buộc về quyền lợi, cái nhìn riêng biệt hay hận thù đảng phái sẽ làm lệch lạc cái nhìn công bằng và sự thông hiểu, những điều thiết yếu để đảm bảo quyền lợi và lợi ích của các cộng đồng.

Mặt khác, những nguyên tắc đạo đức cá nhân thuần túy và bất biến sẽ giúp quá trình thành lập nền tảng cho chính sách quốc gia và một chính phủ tự do diễn ra một cách thành công, phản ánh nguyện vọng của mọi công dân và giành được sự kính trọng của toàn thế giới.

Ở phương diện này, với lòng yêu nước nồng nàn của mình, tôi xin ngưỡng vọng tới một viễn cảnh về một đất nước tồn tại như một sự kết hợp vững chắc giữa đức hạnh và hạnh phúc; giữa nghĩa vụ và quyền lợi; giữa tinh thần cao thượng và sự chân thành.

Chúng ta hoàn toàn tin rằng nụ cười tốt lành của Chúa sẽ xuất hiện nơi đây, ở một quốc gia coi trọng những quy tắc vĩnh hằng về trật tự và quyền lợi mà chính Người đã ban hành; và chúng ta cũng tin rằng việc gìn giữ ngọn lửa tự do thiêng liêng và vận mệnh của một nền cộng hòa kiểu mẫu cần được đánh giá một cách tường minh, và cuối cùng, cuộc thử nghiệm về chính phủ cộng hòa kiểu mẫu đã được giao vào tay người Mỹ.

Bên cạnh những vấn đề kể trên, tôi vẫn cần các ngài cho ý kiến để quyết định xem liệu có thể vận dụng quyền lực cụ thể theo điều khoản thứ 5 của Hiến pháp tới đâu. Điều này liên quan tới tình hình hiện tại, qua bản chất tự nhiên của các phản kháng có tính hệ thống, hoặc qua mức độ của những tâm trạng bất an đã tạo ra sự phản kháng đó.

Thay vì thực hiện những khuyến nghị cụ thể cho vấn đề này, vấn đề mà tôi không thật sự hiểu biết cặn kẽ, tôi sẽ dành sự tin tưởng tuyệt đối vào sự sáng suốt của các ngài trong việc nhận thức rõ và theo đuổi lợi ích chung.

Tôi tin chắc các ngài sẽ thận trọng và tránh những thay đổi có thể gây nguy hại đến lợi ích và hiệu quả của một chính phủ liên hiệp, gây ra những hậu quả cho tương lai, làm tổn hại lòng tôn kính đối với những quyền tự do của con người và sự tôn trọng những lợi ích chung của xã hội.

Tất cả những lý do trên sẽ tạo ra ảnh hưởng đến cuộc tranh luận của các ngài về thành quả của thế hệ trước để lại cho những thế hệ tiếp nối. Cùng với những điều đã đề cập ở trên, tôi cũng muốn nhấn mạnh một vấn đề tới các quý ngài, nhất là tới các Hạ Nghị sĩ. Vì liên quan đến bản thân, do đó tôi sẽ nói một cách ngắn gọn nhất.

Khi lần đầu tiên được vinh dự nhận lời mời gọi phụng sự cho Tổ quốc, tôi đã suy ngẫm về nhiệm vụ của mình trong cuộc đấu tranh bền bỉ cho tự do, và một tia sáng đã lóe lên trong tâm tưởng rằng tôi sẽ từ chối bất cứ khoản lương bổng nào bằng tiền bạc.

Tôi không biết vì sao mình lại có ý nghĩ này; nhưng đến giờ tôi vẫn ấn tượng sâu sắc với ý định đó. Tôi phải từ chối vì với bản thân tôi, khoản thù lao cá nhân không xứng đáng này cũng nằm trong ngân sách hoạt động của ngành hành pháp. Tôi hy vọng rằng trong suốt thời gian cầm quyền của tôi, những dự toán cho hoạt động của tôi phải được giới hạn trong những chi tiêu thực sự mà lợi ích chung yêu cầu.

Chia sẻ với các ngài những cảm nghĩ của bản thân, tôi xin được dừng lời tại đây nhưng không quên gửi đến Chúa nhân từ đã sinh thành ra con người với lời thỉnh cầu thiêng liêng rằng, vì Chúa đã rất sẵn lòng trao cho chúng ta những cơ hội được suy ngẫm trong bình yên tuyệt đối, nên Chúa sẽ sắp đặt cho nước Mỹ một chính phủ kiểu mẫu đảm bảo an toàn cho liên minh của chúng ta và ban cho nhân dân Mỹ cơ hội sống trong hạnh phúc, để ân lành của Chúa được ban phát đều khắp, đồng thời với những suy nghĩ uyên bác và chừng mực, những cách thức phù hợp và hiệu quả quyết định sự thành công của chính phủ này.

(Sưu tầm)

Bạn cũng có thể thích..

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *