Điệu Tây Giang nguyệt
Chu Đôn Nho (Tống) (1081 – 1159)
Đời người ngắn tựa mộng xuân
Tình người bạc tựa mấy tầng mây bay
Lao tâm khổ tứ đêm ngày
Phúc họa định sẵn mới hay chuyện đời.
Gặp nhau ta cứ vui thôi
Rượu ngon ba cốc, hoa tươi một màu
Nụ cười thỏa sức gửi trao
Ngày mai dẫu có ra sao mặc đời.
— Trích từ “Toàn Tống từ”
*
Bài thơ đề trên tường đình Thu Hương bên sông Tiền Đường
Phùng Mộng Long (Minh) (1574 – 1646)
Rượu như lửa nóng đốt cháy thân
Sắc như dao bén chặt bao lần
Lắm của nhiều tiền sinh nghi kỵ
Tức giận hiểm nguy vạn muôn phần.
Đem bốn mòn này đặt cạnh nhau
Nguy hiểm thật khó phân thấp cao
Khuyên anh chớ ôm lòng mơ mộng
Chính đạo chuyên tu mới tự hào.
— Trích từ “Tam ngôn – Cảnh thế thông ngôn”
*
Gần lệ chi hương
Châu Bang Nhan (Tống) (1056 -1121)
Tiệc đêm hơi lạnh len vào
Hương thơm nồng quyện buổi đầu gặp nhau
Cơn mưa thôi thúc bước mau
Lạ kỳ ánh sáng muôn màu dịu êm.
Ngoảnh trông dạ xót xa thêm
Hợp rồi ly tán nỗi niềm ai hay?
Xuân tàn người vội chia tay
Bẽ bàng suy nghĩ sau ngày chia xa
Tóc xanh cùng với mày hoa
Vì ai nên nỗi thiết tha u hoài!
— Trích từ “Phiến ngọc tập”
Bài viết bạn có thể quan tâm: