Điện Di Lặc
Làm người có gì không khoan dung,
Gặp việc ngại chi thêm tiếng cười.
Cười đến khi nào mới ngậm miệng,
Ngồi đó lòng luôn mở rộng ra.
*
Ngũ quán đường
Tính định rễ rau thơm,
Thế sự tâm bình thản.
Ba tâm chưa dứt giọt nước khó tiêu,
Ngũ quán giữ được vàng cũng dễ hóa.
Chú thích:
- Tam tâm (Ba tâm), theo Kim cương kinh chính là tâm quá khứ, tâm hiện tại, tâm tương lai. Thời gian thì có quá khứ, hiện tại và tương lai, nhưng chân tâm vô trụ không quá khứ, hiện tại và tương lai về mặt thời gian. Chỉ trong một niệm, “mặt mũi vốn có của chúng ta từ xưa đến nay không đổi, trải qua vạn kiếp vẫn như mới “thì làm sao có quá khứ, hiện tại, tương lai?
- Ngũ quán: Một là, tính công nhiều ít so chỗ kia đem đến. Hai là, xét đức hạnh của mình đủ hay thiếu mà thụ dụng của cúng dường. Ba là, ngừa tâm xa lìa các tội tham sân si làm cội gốc. Bốn là, xem cơm ăn như vị thuốc hay để chữa bệnh khô gầy. Năm là, vì thành đạo nghiệp nên thụ dụng cơm này.
*
Khách đường
Khách đến đừng chê cơm trà nhạt,
Tăng thân tình đậm hơn nhân gian.
Sắc núi xanh xanh theo tăng vào cửa thiền,
Tiếng tùng thanh nhã cùng khách luận chuyện
*
Nhà kho
Gìn giữ tài vật của thường trụ,
Như đôi mắt của chính mình.
Nhành củi chẳng ngồi không mà có,
Hạt thóc vất vả mới thơm ngon.
— Trích từ “Tự viện doanh liên tập cẩm”
*
Câu đối ở chùa (7)
Nga Mi Thiên Phật thiền viện
Trong hạt gạo chứa cả thế giới,
Nửa chiếc nồi nấu hết càn khôn.
*
Chùa Bạch Tháp ở Lan Châu
Cắt một áng mây về vá áo,
Mời vầng trăng sáng cùng duyệt kinh.
*
Chùa Giới Tràng ở Tô Châu
Thánh giáo danh ngôn, tự vui không bằng cùng vui,
Phật gia tôn chỉ, sát sinh không bằng phóng sinh.
*
Chùa Long Tuyền ở Trường Lạc
Là bậc đại y vương, khéo chữa chúng sinh tất cả phiền não,
Đốt đèn diệu pháp lớn, gỡ bỏ sáu cõi mông muội ngu si.
*
Cổng tam quan chùa Pháp Môn ở Tây An
Vào cửa này, vạn duyên buông xuống, người người được lợi ích lớn,
Lên đất Phật, tùy ý chiêm ngưỡng, ai ai cũng thanh tịnh vui.
— Trích từ “Phật Quang giáo khoa thư”
Bài viết bạn có thể quan tâm: