365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 21 tháng 4: Xử thế; Tĩnh lặng

Những bậc tu đạo đã sớm không còn quan tâm đến những trần lao, phiền não, nên tự nhiên cảm nhận được cảnh giới của sự tĩnh lặng. Sự tĩnh lặng đó không phải là việc nín nhịn không nói, mà là không có điều gì đáng nói. Đó gọi là: “Người biết không nói, người nói không biết”.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 20 tháng 4: Tâm an bình àn

Tràn đầy là bước đường dẫn đến hao tổn; tổn hao lại chính là đang dần tràn đầy.
Hao tổn bản thân nhưng lại ích lợi cho tha nhân.
Bên ngoài họ được tâm bình khí hòa, thì bên trong cũng được yên dạ, thảnh thơi;
Vừa bình vừa an thì phúc tự nhiên sẽ ở đó.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 18 tháng 4: Mười không biết đủ – Điệu Sơn pha dương

Cả ngày vất vả chỉ vì ăn, đủ ăn rồi lại lo mặc đẹp. Khoác lụa lên người ngẩng đầu lại chê nhà nóc thấp.
Dựng được nhà lớn lầu cao, lại mong có vợ đẹp bên cạnh giường. Vợ đẹp thiếp xinh đều đủ cả, lại muốn trước cửa có ngựa chờ. Mang tiền mua được ngựa tốt, lại thích nhiều kẻ hầu người hạ.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 17 tháng 4: Năm điều nhắc nhở của Đức Phật; Tôn trọng và bao dung

ôn trọng tự do của người khác, lấy thực hành năm điều răn của Đức Phật thay cho chiếm đoạt.
Tôn trọng giá trị của sự sống, lấy hỷ xả bố thí thay cho việc làm tổn hại sự sống.
Tôn trọng sở hữu của quần chúng, cùng nhau hưởng phúc lợi thay cho tự tư tự lợi.
Tôn trọng sự sống của muôn loài, lấy bảo vệ môi trường sống thay cho tàn phá giết chóc.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 13 tháng 4: Đại từ bi

Chúng ta phải dùng lòng từ bi để mở rộng lòng yêu thương, dùng trí tuệ để tịnh hóa những điều yêu thương, dùng tấm lòng tôn trọng để đối xử với những điều yêu thương, dùng sự hy sinh để thành tựu cho điều yêu thương. Giữa mọi người nếu có thể tương thân tương ái thì vũ trụ thế gian này rộng lớn biết bao!

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 12 tháng 4: Tu dưỡng; Bàn về giàu nghèo; Khẩu quyết năm chữ; Một niệm nhận biết

Qua một phen thất bại tăng một phần kiến thức.
Dung một phen hung bạo thêm một phần rộng lượng.
Bớt một phần toan tính thêm một phần đạo nghĩa.
Học một phần nhường nhịn nhận một phần thuận lợi.
Tăng một phần hưởng thụ giảm một phần phúc báo.
Thêm một phần thể nghiệm hiểu một phần lẽ sống.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 11 tháng 4: Qua biển Linh Đinh; Ca ngợi chính khí

Văn Thiên Tường (文天祥, 1236 – 1283 là thừa tướng trung nghĩa lẫm liệt nhà Nam Tống, một thi sĩ nổi tiếng mà tư tưởng yêu nước đã thấm đượm trong thi văn của ông.
Ông là một vị anh hùng dân tộc của Trung Quốc, là 1 trong 5 vị quan thời Nam Tống (cùng với Nhạc Phi, Lý Cương, Hàn Thế Trung, Triệu Đỉnh) được thờ tại Đế vương miếu (历代帝王庙) thời nhà Minh, nhà Thanh xây dựng, trong đó thờ những vị quan văn, võ tướng được đánh giá là tài năng và tận trung nhất qua các triều đại.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 6 tháng 4: Thơ Mạnh Hạo Nhiên

Mạnh Hạo Nhiên 孟浩然 (689-740) tên Hạo, tự Hạo Nhiên, hiệu Mạnh sơn nhân 孟山人, là nhà thơ Trung Quốc thời nhà Đường, cùng thời với Trần Tử Ngang, thuộc thế hệ đàn anh của Lý Bạch. Lý Bạch rất hâm mộ học vấn, tài năng và nhân cách của Mạnh Hạo Nhiên.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 01 tháng 4: Sống vì người thích mình

Trong cõi đời bao la, ở khoảng không gian rộng lớn nào đó, áng mây lành vẫn luôn luôn che chở cho bạn. Cho nên, thay vì cứ mãi hao tâm tổn trí suy nghĩ về những người mình không thích, hay buồn bã âu sầu vì những người không thích mình, chi bằng bạn hãy vui vẻ tản bộ dưới những đám mây lành, tận hưởng những điều tốt đẹp của cuộc sống. Cuộc đời, không cần phải quá nhiều niềm vui hay hạnh phúc, chỉ cần một là đủ.